Trời vừa chớm sáng thì bọn họ đã lại khởi hành.
Có lẽ do Thần Tiêu cung chủ cuối cùng đã đem những lời cần nói giải thíchrõ ràng, gút mắc trong lòng tháo gỡ xong xuôi, bầu không khí giữa bốnngười bọn họ cũng trở nên thân thiện hơn trước nhiều. Nhan Đàm khôngbiết có phải vì dạo gần đây thời tiết ấm áp dễ chịu nên tâm tình cũngtốt hẳn lên, luôn cảm thấy Thần Tiêu cung chủ đến cả bản thân là ai cũng không nhớ nổi, thực tình có chút đáng thương. Tuy nói những việc trongquá khứ chắc gì đã khiến người ta vui vẻ, nhưng dù sao vẫn tốt hơn làđầu óc trống trơn không hay biết gì. Cứ nghĩ đến đây thì tâm trạng nàngcũng không còn gay gắt cáu kỉnh nữa.
“Tiên ma đại chiến chung quy là việc thế nào?” Đường Châu lên tiếng hỏi. “Những sách vở ta từng xemqua nhiều lắm đều chỉ ghi chép qua loa vài câu, chỉ nói tà ma đã bị diệt tộc.”
Nhan Đàm vọt miệng đáp ngay: “Cái này ta biết nè, khi đóta đã hóa thành hình người, rõ tới không thể rõ hơn được nữa. Ngươi muốn nghe đơn giản hay phức tạp?”
Đường Châu khẽ nhướn mày: “Hóa rangươi đã một bó tuổi như vậy rồi? Sao còn mang dáng vẻ mười sáu mười bảy tuổi thế này, ít nhiều cũng phải trưởng thành lên một chút chứ?”
Nhan Đàm đanh mặt trả lời lạnh tanh: “Ta thích đó. Rồi sao?”
Dư Mặc đặt tay lên vai nàng, miệng mỉm cười bảo: “Tuổi tác lớn chút cũng đã có sao, dù gì cũng nhìn không ra.”
Nhan Đàm mắt lườm hắn cái, dẩu môi ra bảo: “Ngươi đây là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-vun-huong-phai/1271623/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.