Nhan Đàm cảm thấy bản thân không ngừng rơi xuống, chung quanh chỉ có hỗn độn, cứ như nàngđang rơi trong một đường hầm tối đen không có điểm dừng. Khoảnh khắctiếp theo, trước mắt đột nhiên sáng lòa, ánh sáng thậm chí có chút khiến hai mắt hơi nhưng nhức. Nàng cảm thấy một cơn đau truyền ra từ tận sâutrong xương tủy, cứ như bộ phận nào đó trên cơ thể vừa đứt lìa.
Tiếng gió sắc nhọn rít vang, một nhánh cây thô ráp đàn hồi từ chéo một bênchìa ra, nhoáng cái quấn chặt lấy eo lưng nàng. Nhan Đàm hoảng hồn, theo phản xạ liền vùng vẫy cố thoát, những sợi dây leo trên cây cổ thụ chọctrời sừng sững trước mắt bò lên quấn lấy tay chân nàng, động tác tuychậm mà mãnh liệt. Từng ụ đất dưới chân đua nhau nứt toạc, những nhánhcây thô ráp không ngớt trườn ra từ dưới mặt đất.
Một ý tưởng vụtlóe qua, khóe môi khẽ động, nàng tức tốc bắt đầu niệm chú thuật. Mộtđường lửa mảnh lan dọc theo sợi dây leo đang quấn chặt hai tay nàng,cành lá phát ra tiếng nổ tí tách, nhưng ngọn lửa này từ đầu chí cuốikhông hề mảy may táp sang người nàng.
Nếu nàng không nhớ lầm thìđây chính là Côn Luân thần thụ. Giữa trời đất này, ngoại trừ một cây ởcực nam thiên đình thì không đâu tìm ra cây thứ hai giống như vậy nữa.Chẳng lẽ bọn họ hiện giờ đã lên đến thiên đình ư?
Nhan Đàm cònchưa nghĩ thông thì nhánh cây đang quấn lấy nàng đã rung lên bần bật,hất mạnh nàng văng xuống đất, những lưỡi lửa đang cháy ngọt tức thì tắtngấm. Liền ngay sau đó, lại một nhánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-vun-huong-phai/1271622/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.