Đối với Lam Vong Cơ mà nói, phố xá Vân Mộng là một địa phương tràn ngập sự mới lạ.
Thứ nhất hắn rất ít khi ra khỏi phủ, thứ hai Cô Tô chỉ cùng Lan Lăng, Vân Mộng giao nhau ở biên giới, nhưng Vân Mộng lại có rất nhiều khách thương Tây Vực lui tới, người đi lại trên đường từ diện mạo, ăn mặc đến lời nói, hành động, cử chỉ hoa hoè loè loẹt, phong phú hơn Cô Tô rất nhiều.
Trong phố xá sầm uất, rộn ràng, nhốn nháo này, không thể thấy được tửu lâu nơi Hứa tướng quốc đã xảy ra chuyện.
Gã sai vặt đứng bên ngoài nhã gian lầu hai tươi cười đi đến nghênh đón, hành lễ với người trong phủ Âu Dương trước: "Tiên sinh mạnh khoẻ."
Hắn quay lại cung kính khom người với Lam Vong Cơ: " Thỉnh an Hàm Quang Quân."
Mày Lam Vong Cơ hơi hơi giật, gật đầu đi vào phòng.
Trong phòng tràn ngập một chút hương khí kỳ dị nhạt nhẽo, Lam Vong Cơ nhìn qua một vòng, đi đến bên chiếc lập lư ở giác phòng, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa tro trong lò hương.
Hắn ngửi ngửi đầu ngón tay, mở miệng hỏi: "Đây là hương gì?"
"Cái này ——" gã sai vặt kéo dài giọng, Lam Vong Cơ quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt hắn mới từ trên người gia thần Âu Dương thu hồi.
"Đây là hương liệu đặc biệt của tiểu điếm." Gã sai vặt cong eo, không một câu dư thừa.
Lam Vong Cơ quay người lại, dùng ngón tay khảy khảy tro hương. . ngôn tình sủng
"Tất cả nhã gian trong cửa hàng các ngươi đều dùng hương này?"
"Không...... Sai."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-trung-thanh-cai/1146733/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.