Đầu óc Lam Vong Cơ chỉ có đầy một chuyện, chính là muốn chứng minh bản thân trong sạch.
Lăn qua lộn lại suy nghĩ một đêm, hắn cũng nghĩ không ra được người nào có thể giả dạng chữ viết của hắn, suy nghĩ mãi, hắn quyết định đổi phương hướng, điều tra cái chết của Hứa Tương.
Trời mới tờ mờ sáng, Lam Vong Cơ đã ăn mặc chỉnh tề, nhưng khi đi tới cửa viện hắn mới nhận ra, bản thân hắn không biết cái tửu lâu Hứa Tương mất mạng đó rốt cuộc ở nơi nào.
Hắn quay đầu lại, nhìn mấy người cận vệ canh giữ ở cửa.
Bọn thị vệ đã được huấn luyện bài bản, không chút sai lầm.
Lam Vong Cơ do dự một chút, vẫn mở miệng hỏi: "Tửu lâu tướng quốc của các ngươi bị ám sát, ở đâu?"
Bọn thị vệ hai mắt nhìn thẳng, không trả lời.
Lam Vong Cơ ẩn ẩn có chút bực bội, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ có người thấy hắn hỏi chuyện lại làm lơ trắng trợn như thế.
Hắn nhấp môi, hỏi lại một lần nữa.
Vẫn không có hồi âm như cũ.
Nhóm cận vệ nghiêm túc thực hiện phân phó của Ngụy Vô Tiện hôm qua —— không được lên tiếng.
Lam Vong Cơ nhíu mày đến gần một bước: "Chủ Thượng các ngươi hôm qua có nói, ta muốn phân phó cái gì, thì tìm các ngươi."
Cận vệ đứng bên phải cánh cửa cúi đầu hành lễ.
"Hàm Quang Quân muốn phân phó cái gì?"
"Ta hỏi các ngươi, tửu lâu tướng quốc bị ám sát ở đâu?"
Thị vệ kia lại cúi đầu: "Đây là vấn đề, không phải phân phó."
"Ngươi......!" Lam Vong Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-trung-thanh-cai/1146732/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.