Lúc tỉnh lại đã ở tại bệnh viện.
Cố Trầm Quang chậm rãi mở mắt, tinh thần khôi phục, nhìn căn phòng màu trắng tinh trước mặt, sửng sốt mấy giây, mới nhớ lại tai nạn xe cộ tối qua.
Bên giường có y tá đang điều chỉnh lượng nước biển, nhìn thấy anh mở mắt, buông lỏng ống giọt trong tay, vui vẻ nói: “Cố tiên sinh, anh tỉnh rồi?”
"...... Ừ.” Cố Trầm Quang thử ngồi dậy, nhưng mà hoàn toàn không dùng sức được, trên người rất đau.
Y tá thấy thế, lập tức ngăn cản: "Cố tiên sinh, cơ thể anh hiện tại vẫn còn chưa hồi phục, không thể rời giường. Cần phải nghỉ ngơi mấy ngày.”
Cố Trầm Quang khẽ gật đầu, mở miệng, miệng lưỡi đều khô khốc, lúc nói chuyện cổ họng đau giống như là vết thương bị kéo ra. “……. Người bạn đi cùng tôi như thế nào rồi?”
"Vị tiên sinh được đưa đến bệnh viện cùng anh sao?”
Cố Trầm Quang chậm rãi chớp mắt, bày tỏ ý đúng vậy.
Y tá cười cười: "Yên tâm đi, thương thế của anh ta không nặng bằng anh, chỉ bị thương ngoài da.”
Vậy thì tốt.
Anh yên tâm rồi. Tiếp theo anh liền đảo mắt tìm đồng hồ điện tử trong phòng, liếc nhìn, đã là hơn 4 giờ chiều ngày hôm sau. 9 ngày nữa đợt tập huấn quân sự của Nam Nam mới kết thúc, cũng không biết bản thân anh có thể hồi phục hay chưa.
Cũng không thể để cho cô nhìn thấy bộ dáng này của anh.
Khắp người đều đau. Cố Trầm Quang ngược lại yên tâm, ít nhất cho thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-quang-theo-huong-nam/2317413/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.