Mất một lúc cô mớingoảnh lại, thì bắt gặp Lý Thư Bạch đang chằm chằm nhìn mình từ trongcửa sổ. Chẳng biết y đứng đó đã bao lâu, thấy cô ngoái đầu, y hơi hấtcằm, ý bảo cô vào.
Hoàng Tử Hà vội gấp quạt lại, bước vào hiên Tịnh Dữu.
Phòng ốc yên tĩnh, ngan ngát mùi trà. Cảnh Hữu đốt ít hương Băng Tiết, khiến cửa sổ lồng hương mát rượi.
Lý Thư Bạch ra hiệu cho cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Nhìn qua songcửa thấy Cảnh Hữu đã rời sân, Hoàng Tử Hà liền đi thẳng vào đề, “Xem ratrong ba ngày nhất định phải phá được vụ án này, vì một khi thi thể bịđưa ra khỏi kinh an táng là sẽ mất luôn một chứng cứ quan trọng.”
Lý Thư Bạch chậm rãi gật đầu, “Trước hết ngươi cứ ra sức điều tra đi, nếucuối cùng vẫn không được thì giao hết cho ta, dù sao cũng không thể đểhọ an táng được.”
Hoàng Tử Hà vâng dạ, lại nói, “Sáng nay TrầnNiệm Nương tới tìm, tôi nghĩ nếu không có rủi ro gì thì trong ba ngàychắc chắn phá được vụ án này.”
“Lý Thư Bạch “ồ” lên một tiếng, nheo mắt nhìn cô, “Thật ư? Hôm nay Trần nương nói gì mà tiến triển nhanh thế?”
“Thứ nhất, tôi ngờ rằng cái xác đó....” Theo thói quen, cô lại giơ tay lầntìm cây trâm trên đầu. Thấy cô đặt tay lên tóc rồi từ từ bỏ xuống vẻ bất đắc dĩ, khóe môi Lý Thư Bạch thoáng cong lên, y rút trong ngăn kéo ramột chiếc hộp gấm dài đặt lên bàn, dùng hai ngón tay đẩy đến trước mặtcô.
Hoàng Tử Hà nghi hoặc nhìn y, “Gì vậy?”
“Ngươi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nu-hoan-quan/33465/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.