Xe ngựa băng qua con phố rộng thênh thang của Trường An rồi dừng lại ở Ngạc vương phủ.
Hoàng Tử Hà vừa theo Lý Thư Bạch xuống xe, ngẩng lên đã thấy Ngạc vương LýNhuận đứng ngay trước cổng. Vẫn nguyên dáng vẻ thanh tú thoát tục, gương mặt y tươi cười, dáng vẻ ôn nhu cao quý. Đường nét gương mặt vốn hơiyếu đuối, song được nốt ruồi son giữa trán tôn lên, tức thì trở nên rạng rỡ tươi tắn, rành rành là một mỹ nam.
Lý Nhuận mỉm cười gật đầuvới Hoàng Tử Hà rồi bước tới nghênh đón Lý Thư Bạch, “Hôm nay chẳng phải Tứ ca nghị sự với Hải Thanh vương của Hồi Hột tại cung Đại Minh ư? Saorảnh rỗi tới chơi vậy?”
“Có việc gì quan trọng đâu, chỉ làm theothông lệ mà thôi. Ông ta tặng cho ta một chuỗi tràng bằng tử đàn vàng,ta nghĩ chắc đệ thích, nên đem đến tặng.”
“Đúng là Tứ ca hiểu đệnhất!” Lý Nhuận vui vẻ đón lấy, dùng đầu ngón tay vân vê từng hạt một,đoạn mời mọc, “Tứ ca vào nhà chơi, gần đây đệ kiếm được thứ trà trờiban, mới ra năm nay đấy, lát nữa ta sẽ pha trà cùng thưởng thức.”
Lò đất hồng, cành thông mảnh. Cửa giả bốn bề sảnh đều mở toang, ngoài song lại dẫn một khe suối nhỏ, bày mấy hòn đá trắng, trồng một vạt thôngthấp, đầy ý thơ tao nhã.
Hoàng Tử Hà bưng ly trà lên nhấp mộtngụm, ngẩn đầu nhìn lên vách sảnh đương treo hai câu thơ của Vương Duy.Một câu là gió thông đùa nới dải, trăng núi soi gảy đàn(*). Một câu làtrên đá xanh suối chảy, kẽ lá tùng trăng lùa(**)
(*) Trích trong bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nu-hoan-quan/33461/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.