Một lúc sau, một trong các đại thái giám của hoàng hậu là Vĩnh Tế cũng tới. Điện Ung Thuần lố nhố nào là hoạn quan, cung nữ, cấm vệ quân, hộ vệvương phủ, gần như phải chen vai thích cánh nhau. Thấy tình cảnh ấy, LýThư Bạch chịu không nổi, bèn giơ tay ra hiệu cho tất cả lui ra, chỉ đểlại mười mấy người do Vương Uẩn chỉ huy sục sạo tìm kiếm mọi dấu vết cóthể trong điện.
Lý Thư Bạch và Hoàng Tử Hà ra đứng ngay trước cửa, quan sát kỹ chung quanh.
Điện Ung Thuần đã yên tĩnh trở lại, giữa đêm khuya trông chẳng khác gì cungđiện bình thường, cả điện có bảy gian đằng trước và bảy gian đằng sau,bố cục oai nghiêm nên có phần thô cứng, được nối thông bằng hai hànhlang trái phải, tạo thành một chữ khẩu. Nhằm làm dịu thiết kế cứng nhắcnày, những người thợ thủ công đã lát một con đường bằng đá xanh ở sângiữa, hai bên đặt hòn giả sơn. Giả sơn không cao, chỉ có một hai khối đá vượt đầu người, còn lại là đá vừa và nhỏ bày lẫn lộn với nhau cho đẹpmà thôi, bởi vậy đứng ở khu phía trước có thể nhìn thấy rõ mồn một khuphía sau.
“Bấy giờ chúng ta đứng dưới mái hiên đại sảnh, gần hành lang, nhìn theo Vương Nhược đi dọc con đường lát gạch xanh vào nộiđiện. Vì Vương Nhược ngủ tại gác trái nên khi đi được phần tư đường đãvòng qua giả sơn, song chúng ta vẫn có thể trông thấy bóng dáng. Quảthực chúng ta đã thấy cô ấy đi vào gác trái, không quay a nữa.”
Lý Thư Bạch gật đầu tỏ ý xác nhận.
“Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nu-hoan-quan/33460/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.