Bộp!
Một bạt tai hung hăng tát lên mặt của một người, tiếp theo lại là một cước thật mạnh, Tần Úy Thần oán hận mà mắng, “Ngươi còn mặt mũi mà trở về hay sao? Cái đồ vô dụng này, ta nuôi ngươi nhiều năm như thế mà có một chút chuyện cũng làm không xong!”
Trên vai của người quỳ rạp dưới đất mơ hồ xuất huyết, hắn ho khan vài cái rồi lại quỳ xuống, không rên một tiếng nào.
Tần Úy Thần vẫn chưa nguôi giận, lại tiếp tục giáng một cái tát cho người nọ, không hề bận tâm đến thương thế cùng hai gò má bầm tím của người nọ mà chỉ tức giận mắng, “Để ngươi ám sát Tần Ca, ngược lại ngươi làm mất mười mấy người của ta, còn tổn thất không ít nhân mạch trong triều. Để ngươi giá họa cho Ni Sở thì ngươi lại làm cho thế lực mà chúng ta đã thật vất vả mới thiết lập nên bị hủy hoại chỉ trong một ngày. Để ngươi đến Phượng Minh quốc gây chia rẻ quan hệ giữa bọn họ và Đại Đông, ngươi không chỉ làm cho Ám Dạ Môn bị Ám Dạ đoạt về một lần nữa mà còn bị tên tiện nhân Phượng Minh Vương kia đá ra ngoài, trơ mắt để cho Phượng Minh rơi vào tay của Tần Ca! Ngươi còn mặt mũi mà về đây hay sao!”
Càng mắng càng giận, Tần Úy Thần lại vung tay cho một cái tát, khi tay hắn hạ xuống thì trong nháy mắt liền có người ngăn cản, che chắn trước mặt người nọ mà khuyên nhủ, “Phụ thân, Tử Vụ đã cố hết sức, có trách thì chỉ trách người trong tay của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nich/1349689/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.