Dịch: CP88
Cố Tân Tân ngoan ngoãn cúi thấp đầu, tính kiên nhẫn của Cận Ngụ Đình tốt hơn cô rất nhiều, vừa rồi cô thật sự bị bức đến hết mức nóng nảy muốn gỡ ra, nên có một vài chỗ đã làm tóc đứt phựt.
"A."
"Đau hả?"
"Không sao."
Động tác trong tay Cận Ngụ Đình lại càng thêm nhẹ nhàng, "Chụp cái ảnh thôi mà cũng giày vò đến vậy, cứ để tự nhiên có phải tốt hơn bao nhiêu không."
"Nhưng kết hợp với tạo hình mới đẹp chứ?"
"Biết vậy, nhưng bây giờ gội đầu cũng quá cực."
Cố Tân Tân co đầu gối lên, vòng hai tay đặt lên đầu gối, rồi gác cằm lên trên, bộ dạng đặc biệt ngoan ngoãn, "Nếu thật sự không gỡ được thì cắt quách đi là xong."
"Em nỡ không?"
"Nỡ chứ," Cố Tân Tân túm một lọn tóc, cứng như rơm.
Cận Ngụ Đình lau đám bọt trôi xuống gò má của cô đi, "Tôi không nỡ, mái tóc này độ dài vừa phải, nếu thật phải cắt đi nhiều như vậy...... sẽ thành con trai đấy."
"Không khoa trương như vậy."
Cận Ngụ Đình đột nhiên bật cười, "Em muốn cắt tóc là vì nghĩ muốn mang thai em bé rồi sao?"
Cố Tân Tân đơ người, cái này và mang thai thì có liên quan gì với nhau? "Em chỉ đang nói muốn cắt tóc đi thôi mà."
"Tôi nghe mẹ nói, phụ nữ mang thai để tóc ngắn là thuận tiện nhất."
Đang yên đang lành tự nhiên nhắc đến cái đề tài này làm gì? Cố Tân Tân túm lấy đám tóc, "Có con rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960359/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.