Dịch: CP88
Ngày hôm sau.
Ánh mặt trời ấm áp tiến vào phòng ngủ, rơi lên chiếc chăn lớn. Cố Tân Tân mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt của Cận Ngụ Đình gần trong gang tấc.
Trời vừa sáng anh đã tỉnh, hiện tại đang dùng một tay chống đầu, khóe miệng không giấu được ý cười ngắm nhìn cô.
Cố Tân Tân kéo chăn lên cao che nửa khuôn mặt, cô vừa muốn xoay người, Cận Ngụ Đình đã nhanh tay ôm lại. "Sao tự nhiên lại ngượng ngùng thế?"
"Mấy giờ rồi?"
"Còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi."
Cố Tân Tân bị ánh mặt trời làm chói mắt, cô giơ tay lên chặn lại, ánh sáng nhỏ vụn phát ra từ viên kim cương chiếu tới, cô chăm chú nhìn kỹ.
Cận Ngụ Đình nắm lấy ngón tay cô, "Hôm qua còn chưa kịp hỏi em có thích kiểu này không."
Cận Ngụ Đình vuốt ve chiếc nhẫn trên đó, "Đây là chiếc nhẫn tôi đã vì em mà tỉ mỉ lựa chọn, cũng đoán là em nhất định sẽ thích."
"Nếu tối qua em không đồng ý thì anh sẽ làm gì?"
"Em nhất định sẽ đồng ý."
"Vì sao?" Cố Tân Tân rút tay về, nhét vào trong chăn.
"Bởi vì em thích tôi, cũng muốn chúng ta về với nhau."
Cố Tân Tân xoay người đối mặt với anh, Cận Ngụ Đình thấy vậy, kéo chăn lên cao, che lại bờ vai cô.
"Sao em lại có cảm giác như đang bị anh bức hôn vậy nhỉ?"
"Nào có, em cũng đã đồng ý rồi, không phải là còn muối đổi ý đấy chứ?" Cận Ngụ Đình khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960357/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.