Dịch: CP88
Cận Ngụ Đình đứng ngoài cửa chờ cô, toàn bộ những lời cô và Tu Phụ Thành vừa nói đều nghe được.
Người đàn ông đang dựa lưng lên vách tường, vừa nhìn thấy cô đi ra liền đứng lên.
Cố Tân Tân miễn cưỡng cong môi cười với anh, "Đi thôi."
"Nói xong rồi?"
"Cũng không có gì để nói."
Cận Ngụ Đình ôm vai Cố Tân Tân, kéo cô đi về phía trước. Cố Tân Tân hơi tránh ra, cánh tay Cận Ngụ Đình rơi xuống.
Khổng Thành đi bên cạnh liếc một cái, khẽ hỏi, "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Trong lòng Cố Tân Tân trống trải kinh khủng, "Về nhà đi."
"Nhưng tuyết đã bắt đầu lớn hơn ngay sau khi chúng ta đến đây, đường xá cũng không an toàn, hơn nữa bây giờ đã tối rồi."
Bọn họ đi ra đến ngoài, bầu trời đã tối đen như mực. Dưới ánh đèn đường hoa tuyết tùy ý nhảy múa, hai tay Cố Tân Tân đều xỏ trong túi áo khoác, thầm nghĩ đúng là năm hết Tết đến bọn họ đi theo cũng không dễ dàng gì. Nếu không vì cô thì bây giờ Khổng Thành và tài xế đã được ở nhà nghỉ ngơi, bây giờ là tối muộn, cô cũng không lại nói được chuyện bảo họ đưa mình về nhà.
"Tôi mời mấy người đi ăn tối đi." Cố Tân Tân nói xong, kéo khóa áo lên đến tận cằm.
Cận Ngụ Đình lập tức đồng ý. "Được thôi, hiếm khi thấy em hào phóng một lần."
Cố Tân Tân đi xuống bậc thang, Khổng Thành theo bọn họ lên xe, Cố Tân Tân hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960280/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.