Dịch: CP88
"Tôi không có thừa tiền."
Cận Ngụ Đình rút hai trăm đồng ra, lại vẩy vẩy phong bao lì xì mấy cái, một xu tiền nữa cũng không có.
"Thật keo kiệt."
"Có là tốt lắm rồi." Cố Tân Tân mặt không đổi sắc nói.
"Em nhìn tôi vì em mà cuối năm chạy tới chạy lui, vậy mà cuối cùng cũng chỉ được chút phí khổ cực này thôi?"
Cố Tân Tân liếc anh một cái, "Là anh tự mình chạy theo mà."
Khổng Thành ngồi ghế cạnh tài xế suýt chút nữa thì phì cười thành tiếng. Cố Tân Tân nói không sai, chính xác thì đều là Cận Ngụ Đình muốn đi theo.
Xe một đường chạy băng băng trên đường cao tốc, Cố Tân Tân ngồi trong xe, cảm giác cực kỳ khó chịu. Nhưng bên ngoài vẫn còn đang có tuyết rơi, dù là không lớn như hai ngày trước nhưng bởi gió đông lạnh lẽo nên cũng không thể mở cửa được.
Cận Ngụ Đình nhìn ra cô đang khó chịu, "Làm sao thế? Không sao chứ?"
Cố Tân Tân khẽ vuốt đuôi lông mày, "Hơi say xe, khó chịu."
"Có phải sáng vẫn chưa ăn gì không?"
Cố Tân Tân gật đầu, "Có thể là lí do đó."
Đang trên đường cao tốc nên cũng không thể dừng lại ăn cơm, Khổng Thành liếc biển chỉ đường phía xa, "Cửu gia, còn mấy km nữa sẽ đến trạm dừng chân, nếu không lúc đi qua chúng ta qua đó dừng lại một chút?"
(*) trạm dừng sân là một cơ sở công cộng, nằm bên cạnh một đường phố lớn như đường cao tốc, đường cao tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960277/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.