Dịch: CP88
***
Cố Tân Tân nghe xong lời này, lông mày đã nhíu chặt, "Anh nói cái gì?"
"Anh ta sống cuộc sống của anh ta, em sống cuộc sống của em, không phải là rất tốt sao."
"Dù là thế thì chúng tôi cũng sẽ không ly hôn."
Cận Ngụ Đình trầm mặc một lúc, tiếp tục mở miệng, "Như vậy đối với em có ích lợi gì?"
"Đây gọi là không rời không bỏ."
"Bốn chữ đó không phải dùng như vậy."
Cố Tân Tân đưa mắt ra ngoài cửa sổ. "Nếu đã sắp xếp gần xong chỗ cho Thương Lục thì có phải là đã có thể cho cô ấy rời đi rồi không?"
Cô tự biết khoảng thời gian này không được tiếp xúc quá gần với Cận Ngụ Đình, hết thảy bắt đầu từ ngày cô mang Thương Lục về nhà, vậy nên chỉ cần Thương Lục rời đi thì cô có thể quay lại cuộc sống yên tĩnh trước kia rồi.
Tài xế biết Cận Ngụ Đình muốn đi đâu bởi anh đã dặn dò từ trước đó rồi, cứ như vậy ai cũng không hỏi ý kiến của Cố Tân Tân liền đi thẳng về phía trước.
Đến một con phố nhỏ, Cố Tân Tân xem quang cảnh ngoài cửa sổ có chút lạ lẫm, "Đây là đâu?"
"Chỗ ăn cơm tối."
"Tôi ăn rồi."
Cận Ngụ Đình đẩy cửa xe, một chân bước ra ngoài mới quay đầu lại liếc cô một cái, "Em vừa mới nói em chưa ăn cơm tối."
"Tôi nói vậy bao giờ?"
"Trí nhớ em thật kém. Cũng đã trễ thế này rồi, nếu em không tự nói thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960212/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.