Dịch: CP88
***
Cận Ngụ Đình không biết phải đáp lại thế nào, anh đưa tay ra kéo Cố Tân Tân ngồi dậy. Tình trạng của Cố Tân Tân hiện tại chính là đầu nặng thân nhẹ, cô cảm giác được xung quanh đang có mấy ngôi sao bay vòng vòng. Cận Ngụ Đình vừa buông tay ra cô đã phải vội vàng dùng chút sức lực cuối cùng níu lấy cánh tay anh, người đàn ông thấy vậy thì nhanh nhẹn giữ lấy bả vai cô. "Làm sao thế?"
Cố Tân Tân khẽ lắc đầu, yếu ớt đến mức nói không ra lời, mất một hồi lâu cho bản thân tỉnh táo lại mới lên tiếng, "Vừa rồi suýt chút nữa ngồi không vững mà ngã xuống rồi."
Cận Ngụ Đình lo lắng ngồi xuống bên cạnh cô, "Có phải là không có sức?"
"Ừ." Cố Tân Tân đặt tay đè lên ngực, Cận Ngụ Đình nắm nhẹ cánh tay cô. "Tôi bế em đi."
"Không cần." Đi vệ sinh cũng phải có người ôm, muốn biến cô thành trò cười sao.
Cô chật vật đứng dậy, thế nhưng vừa muốn bước đi thì nhận ra đến cả chân cũng đang truyền đến cơn đau nhức.
Cận Ngụ Đình ngồi đó liếc cô một cái, "Chân em cũng bị thương, em không cảm nhận được à?"
Ông trời muốn cô sống sao đây? Bây giờ cô như người què rồi, nghĩ cũng đừng nghĩ có thể vào được nhà vệ sinh. Cố Tân Tân không nghĩ nữa ngồi xuống mép giường, "Có thể giúp tôi mời một hộ sĩ không?"
"Em cần hộ sĩ làm gì?"
"Bây giờ tôi không tiện hoạt động, anh muốn nhìn tôi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960154/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.