Dịch: CP88
***
Ăn cơm xong, Cận Ngụ Đình nhìn đồng hồ, "Gần đến giờ rồi, đi thôi."
Thương Kỳ ngoan ngoãn để đũa xuống rồi đứng dậy.
Cận Ngụ Đình xoay người, nhìn về phía Cố Tân Tân, cô ngồi với đồng nghiệp trò chuyện vui vẻ, căn bản không có liếc anh lấy một cái.
Đi ra đến ngoài, Thương Kỳ biết anh có việc nên không đi theo nữa, "Cửu ca, em đi trước."
"Ừ."
Cận Ngụ Đình liếc thấy cô ta xoay người rời đi, tầm mắt bám theo, Thương Kỳ dĩ nhiên có thể cảm giác được ánh mắt phía sau lưng, cô ta chỉ có thể giả bộ trấn định bước nhanh rời đi.
Lên xe, Khổng Thành thấy tinh thần xuống cấp của anh thì mở miệng, "Cửu gia, ngài nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa đến nơi tôi gọi ngài."
"Đúng rồi, căn biệt thự kia còn đang bán ra sao?"
"Để tôi kiểm tra."
Cố Tân Tân hiện tại không còn thiếu tiền, cũng không bị đưa ra tòa, nhưng nếu như cô không muốn có bất kỳ dính dáng gì đến anh mà mang căn biệt thự đó đi bán thì cũng không phải là không thể phải không?
"Cửu gia, tin rao bán đã được gỡ xuống rồi."
Cận Ngụ Đình nghe vậy, trong lòng khẽ buông lỏng, không nói gì nữa.
Kết thúc buổi họp chiều đó, Khổng Thành đứng bên ngoài chờ anh, Cận Ngụ Đình đi ra khỏi phòng hội nghị cũng đã không còn sớm, liền đi thẳng ra cửa.
Khổng Thành nhận lấy tập văn kiện trong tay anh, "Cửu gia, cơm tối ăn bên ngoài hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960100/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.