(Chương phúc lợi 888 lượt thích trang fanpage CP88. Bát Bát trả nợ đã quay lại đây~~~)
Chương 122: Cũng đừng gặp lại
Dịch: CP88
***
Một câu nói này, cứ như vậy mà nhẹ nhàng rơi vào lòng Cố Tân Tân.
Lời nói của anh không có bất kỳ một cảm xúc nào, Khổng Thành giật mình nhìn chằm chằm Cận Ngụ Đình, sau đó lại đưa mắt sang Cố Tân Tân.
Tài xế cho xe chạy về phía tòa nhà Tây. Cố Tân Tân giật giật ngón tay cứng ngắc. Cuối cùng thì anh cũng coi như là đã mở miệng thả cho cô đi rồi, nhưng là bằng cách này nghe được, cô không có một chút vui vẻ hay giải thoát nào cả, thậm chí hô hấp còn như bị bịt kín lại khiến cho cô không sao thở nổi.
Xem ra câu nói cuối cùng cô vừa mới nói với nhân viên bán hàng đã hoàn toàn ép vỡ cọng rơm cuối cùng của cô và Cận Ngụ Đình.
Người nói là cô, không ai buộc cô làm vậy, lần này đúng là Cố Tân Tân không thể oán hận được ai.
Xe đã chạy chậm lại, nhưng đối với cô tốc độ này lại đặc biệt nhanh, mỗi một hình ảnh trên phố chạy qua đều không thể lưu lại trong mắt. Mũi cô càng ngày càng cay, cô thật sự không biết làm thế nào mới có thể khiến cho nước mắt của mình không được chảy ra.
Bây giờ là cô bị người ta đuổi ra ngoài, cô còn khóc cái gì? Nước mắt của cô thì có tác dụng gì đây?
Bên trong xe yên tĩnh không một tiếng động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960087/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.