Dịch: CP88
***
Thương Lục ra sức giãy dụa, muốn đẩy Cận Hàn Thanh ra, nhưng anh ta sao dám buông tay, "Thương Lục, đứa bé vẫn còn, vẫn còn. Đừng sợ."
Tiểu Vu từ trên lầu chạy xuống, nhìn thấy bộ dạng của Thương Lục thì sợ hãi đến mức ngồi co quắp trên mặt đất, run rẩy nghĩ đến vừa rồi là do mình thất trách.
"Còn không?"
"Còn, còn." Cận Hàn Thanh nói những câu này, trong lòng giống như có bàn tay ai đó siết chặt, "Đứa nhỏ rất khỏe, không sao cả. Con của chúng ta vẫn còn."
Thương Lục sẩy thai, người đau nhất có lẽ chính là anh ta, nhưng dù là như vậy thì anh ta cũng không thể biểu hiện ra mặt.
Nơi ngực Cận Ngụ Đình đau dữ dội, nếu vừa rồi anh không đỡ kịp Thương Lục thì không phải là cô ấy sẽ giống với Tần Niệm năm đó?
Cận Ngụ Đình không dám nghĩ tiếp, Thương Lục là một người tốt như vậy, vì sao hiện tại lại biến thành cái dạng như thế này?
Đáp án, hình như đều là từ trên người anh.
Lúc trước là bởi vì Tần Niệm, sau đó, là vì Cố Tân Tân.
Tất cả mọi người đều nói dối Thương Lục, Tần Chi Song cũng vậy, đều nói con của cô ấy còn khỏe mạnh. Cũng bởi vì cô ấy điên rồi, cô ấy không thể hiểu rõ mọi chuyện, cuối cùng lừa dối chính là...cách làm có thiện ý nhất.
Thương Lục khóc khóc cười cười, gương mặt xinh đẹp khi thì vặn vẹo, khi lại tràn đầy kinh hoảng. Cố Tân Tân đứng ngây ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960084/quyen-1-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.