Em họ của Hạ Lâm Hi tên Hạ An Kì, kém cô hai tuổi, thua cô hai lớp, tháng sáu năm nay thi vào đại học, không ngờ kết quả tốt hơn mọi khi rất nhiều.
Lúc Hạ An Kì điền nguyện vọng, không suy nghĩ gì nhiều đã ghi Bắc Kinh, tháng bảy nhận được thông báo trúng tuyển, tháng tám bắt tàu lên đường. Cha mẹ không tiễn cô, họ tin tưởng người chị họ này.
Chị cô không phụ sự tin tưởng của mọi người, kiên nhẫn chờ đợi ngoài cửa ga, đợi đến hai mươi phút cuối cùng cũng thấy Hạ An Kì bước đến.
Không phải mỗi mình Hạ Lâm Hi, Tưởng Chính Hàn đến cùng với cô, cô siết tay áo anh, giới thiệu: “Đây là em họ em, Hạ An Kì.”
Tưởng Chính Hàn gật đầu, sau đó cười ôn hòa. Anh đứng bên cạnh Hạ Lâm Hi, tay trái nắm cổ tay cô. Mối quan hệ giữa hai người bọn họ chỉ nhìn là biết, vẫn là đôi hẹn hò nồng nhiệt như lúc ban đầu.
Tưởng Chính Hàn tự giới thiệu với Hạ An Kì sau đó vươn tay ra, vác hành lý giúp cô bé. Hạ An Kì xách theo hai ba chiếc vali lỉnh kỉnh, mang ra khỏi cửa ga đã mệt mỏi lắm rồi, giờ đây cả người như được giải phóng.
Tháng Tám oi ả, Mặt Trời như một quả cầu lửa, bóp người ta đến nghẹn thở. Xa xa cát bụi nổi lên như dâng đến một luồng nhiệt. Hạ Lâm Hi bung dù ra, che cho Hạ An Kì. Cô quay qua Tưởng Chính Hàn, hơi xót vì anh: “Anh đưa em hai cái đi, bây giờ nóng như vậy mà anh phải vác đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi/1809272/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.