Bên ngã ba, con phố ấy vẫn nhộn nhạo như cũ, trong những con người đang huyên náo ấy có cả những cụ già cao tuổi, những đứa trẻ loạng choạng tập đi, và cả những người vô gia cư ăn mặc không chỉnh tề.
Con phố này không có bảo an, lề đường được lấp đầy bởi những gánh hàng rong, ban chiều đúng là thời điểm náo nhiệt, thức ăn được bày bán còn nhiều hơn sáng sớm, không ít bạn hàng kéo nhau đến đi, tầng tầng lớp lớp âm thanh mặc cả vang vọng khắp ngã đường, đó còn bao gồm cả lời thầm thì của những câu chuyện vụn vặt.
Tay trái Hạ Lâm Hi ôm chặt món đồ mới mua, tay phải siết túi xách của mình, đi trên lối dành cho người đi bộ, cách mặc khiến cô trở nên lạc lõng giữa nơi đây.
Tưởng Chính Hàn dặn cô ở trước cửa phố đợi mình, nhưng cô không chịu nghe lời, cô vẫn nhớ đường vào, có thể tự thân đến nhà cậu được.
Trên đường có một kẻ vô gia cư nhìn cô, nở một nụ cười lưu manh.
Hạ Lâm Hi đã tính kĩ, từ lúc cô vào đây đến giờ, tốc độ đi bộ chậm hơn Tưởng Chính Hàn rất nhiều, có lẽ thua đến một phần hai hoặc một phần ba so với cậu, vậy bao lâu nữa sẽ được gặp người đấy?
Đối với Hạ Lâm Hi, đây là một bài tính thời gian vô cùng vđơn giản, cô lập tức nhẩm ra kết quả, sau đó cúi đầu nhìn đồng hồ.
Sẽ nhanh thôi, tầm hai đến ba phút nữa thôi.
Cô ngẩng đầu, nhìn về con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-hoa-hop-uoc-dinh-mot-loi-2/2655331/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.