Hôm nay sinh nhật mười lăm tuổi của trẫm, nhưng tiểu hoàng thúc không có ở đây. Chiến báo hôm qua viết rõ tiểu hoàng thúc đã đến biên cương, đã giao thủ với Đột Quyết, tất nhiên, Đại Triệu chiến thắng.
Trẫm lật chiến báo thở dài, lần trước tiểu hoàng thúc gửi thư cho trẫm đã nói nếu không có chuyện quan trọng y sẽ không viết thư về, từ lúc đó đến giờ đã qua mười ngày, trẫm thật sự không hề nhận được thêm phong thư nào, cũng không biết tiểu hoàng thúc ở đó ra sao.
“Hoàng thượng, Nam ma ma đến nói Từ An cung đã chuẩn bị yến, đang chờ người qua đó.” Tiểu Lục Tử cầm tiểu long bào trên tay, trên mặt vương chút không khí mừng vui.
Trẫm buồn bã nâng tay lên để hắn thay y phục cho mình, “Đã nói năm nay không muốn tổ chức sinh nhật, mẫu hậu lại không nghe.”
“Thái Hậu nương nương thương người mà, hơn nữa cũng chỉ cùng nhau dùng bữa tối, không thể xem là tổ chức lớn được.” Tiểu Lục Tử cười tủm tỉm, “Hoàng thượng hôm nay nên cười nhiều một chút, không thể buồn bã như vậy được.”
Trẫm khịt khịt mũi, “Nghe lời ngươi, đi thôi, đừng để mẫu hậu đợi lâu.”
Bởi vì trẫm đã căn dặn từ sớm, cho nên trong Từ An cung chỉ có mẫu hậu, Thập ngũ hoàng đệ và Doanh nhi muội muội, nhưng mà quà trẫm nhận được lại không hề ít đi, Tiểu Lục Tử đã thu thập hết vào tiểu kim khố.
“Hoàng huynh.”
Tiến vào đại điện của Từ An cung, Doanh nhi muội muội lập tức lao về phía trẫm, Doanh nhi mũm mĩm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315222/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.