Lúc xe ngựa đến phụ cận sơn trang đã là chạng vạng, tiểu hoàng thúc mang theo trẫm yên lặng vào thôn trang, ăn uống ngủ nghỉ thoải mái cả một buổi tối mới chuẩn bị hồi cung.
Sáng sớm hôm sau, trẫm đang mơ màng buồn ngủ thì bị kéo dậy, rửa mặt súc miệng thay y phục, lộn xộn một trận, cuối cùng trẫm được tiểu hoàng thúc ôm lên xe ngựa, đi về kinh đô.
Tựa vào gối mềm, trẫm gãi mặt, cảm thấy toàn thân khó chịu, “Tiểu hoàng thúc, sao lại muốn Tiểu Bạch thoa gì đó lên mặt trẫm? Khó chịu quá.”
“Sắc mặt của ngươi hồng nhuận, có giống người thân thể không khỏe cần phải tĩnh dưỡng à?” Vẻ mặt tiểu hoàng thúc bất đắc dĩ, “Đã bảo đừng ăn nhiều quá mà cứ không nghe, nhìn ngươi béo lên này.”
Trẫm xoa xoa thịt mỡ trên bụng, thở dài, “Không có cách nào, đồ ăn được chuẩn bị quá ngon, nếu trẫm không ăn không phải rất có lỗi với Tiểu Lục Tử và bọn họ sao.”
“Chỉ ngươi có lý thôi.” Tiểu hoàng thúc bất đắc dĩ lắc đầu, “Còn hai canh giờ nữa mới đến hoàng cung, nếu Ninh nhi mệt thì ngủ một lát đi.”
Trẫm lắc đầu: “Trẫm ngủ không được, trên mặt bị bôi bôi khó chịu quá, trẫm ngứa.”
Tiểu hoàng thúc mỉm cười: “Vậy ăn vài thứ lót dạ, vào cung rồi có lẽ sẽ bị lăn qua lăn lại một hồi, đừng để đến lúc đó đói quá ngất luôn.”
Trẫm rất muốn nói là trẫm mới không ngốc vậy đâu, nhưng nhìn tiểu hoàng thúc lấy đồ ngon từ trong hộp thức ăn ra, trẫm nhanh chóng nuốt lời kia vào bụng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315216/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.