Thuyền lớn một đường xuôi nam, trẫm híp mắt bất đắc dĩ thừa nhận, trẫm, say, tàu!
Không đứng vững được trên thuyền! Đồ ăn thơm ngon nhưng không nuốt trôi được lấy một miếng! Mỗi ngày nằm trên chiếc giường lắc la lắc lư không thể nào ngủ ngon được!
Trẫm muốn chết!
Trẫm thề, từ nay về sau không bao giờ ngồi thuyền nữa!
Trẫm giận dỗi với tiểu hoàng thúc, y lại vẫn thảnh thơi nhàn nhã nói: “Nếu không ngồi thuyền, sau này làm sao ra biển du ngoạn được?”
Trẫm bị câu hỏi của tiểu hoàng thúc làm cho bối rối, đúng vậy, trẫm còn muốn ra biển du ngoạn, nếu không ngồi thuyền còn có thể ngồi cái gì khác đây?
“Cho nên, vì về sau có thể ra biển, Ninh nhi cố gắng ngồi trên thuyền thích ứng đi.”
Trẫm nhìn chằm chằm tiểu hoàng thúc nhẹ nhàng rời đi, một luồng chua xót ập tới…nôn…
Cứu mạng ┭┮﹏┭┮
Bi kịch nhất không phải là say tàu, mà là đã say tàu còn có thích khách và thủy quỷ không ngừng kéo tới…
Trẫm buồn bực, mấy tên thích khách này sao lại biết được thân phận của chúng ta? Một đường chém giết, chém chết một toán lại thêm một toán, nối tiếp không ngừng. Còn có thích khách giả trang thủy quỷ từ dưới nước nhảy lên, lần đầu tiên trẫm thấy đã vô cùng hoảng sợ, may mắn tiểu hoàng thúc đến kịp thời, nếu không trẫm nhất định sẽ gặp ác mộng.
Về chuyện tình sau đó, tiểu hoàng thúc không nói, trẫm cũng không hỏi, dù sao những việc tiểu hoàng thúc làm đều là muốn tốt cho trẫm ~
Trước lúc trẫm không thể chịu nổi nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315215/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.