Trẫm nâng eo nhỏ ngồi lên long ỷ, mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm…nốt ruồi đen giữa trán của Lễ bộ Thượng thư đang dâng tấu, ý định dùng ánh mắt cạy nốt ruồi kia xuống.
Cũng không thể trách trẫm độc ác, Này không thể trách trẫm tâm như vậy ngoan, bây giờ trẫm thực sự rất muốn ngủ, vì tránh cho bị tiểu hoàng thúc tâm ngoan thủ lạt kia đánh mông, trẫm chỉ có thể cố gắng dời đi sự chú ý của mình. Trẫm không thể ngủ! Vì tiểu long mông của trẫm, nhất định không được ngủ!
Ừm, sao trên trán Lễ bộ Thượng thư lại mọc thêm ba nốt ruồi rồi?
“Hoàng thượng, ” Tiểu Lục Tử ghé sát bên người trẫm, giọng thật nhỏ: “Thượng thư đại nhân hỏi đang hỏi người về kì thi mùa xuân ạ.” Trẫm sửng sốt, cố gắng tỉnh táo lại, lại nghe Tiểu Lục Tử nói tiếp: “Nhiếp chính vương đại nhân đang nhìn người đó.” Trẫm rùng mình, hoàn toàn thanh tỉnh.
Ra vẻ trấn định, trẫm nhìn Tiểu Lục Tử vừa bước lui một ánh mắt khen ngợi. Làm tốt lắm Tiểu Lục Tử, chờ hạ triều trẫm sẽ thưởng cho ngươi một tiểu nguyên bảo, vàng ròng đó a
“Quan chủ khảo kỳ thi mùa xuân sẽ do ngoại công đảm nhiệm, những giám khảo khác Lễ bộ hãy thương nghị rồi quyết định, ” trấm cố gắng đào lại những điều tiểu hoàng thúc đã nói: “Đây là lần khoa khảo đầu tiên kể từ khi trẫm đăng cơ, cho nên trẫm không muốn bất cứ chuyện gì phát sinh. Nếu có người cố tình phạm lỗi, không đặt trẫm vào mắt, vậy đừng trách trẫm vô tình…” Đến lúc đó nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315200/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.