Thị vệ rất nhanh đã vây kín cung điện, bách quan gia quyến tất cả đều phục trên mặt đất im thin thít, trẫm sai người đến giữ chặt sứ giả Ải nhân đang co giật, rồi phái người đi gọi Viện sử và Viện phán ở Thiên điện tới. May là trẫm đã nghe lời tiểu hoàng thúc sớm chuẩn bị tốt, bằng không…
Ba vị Thái y rất nhanh đã đến, trẫm khoát tay miễn lễ cho bọn họ, để họ nhanh chóng cứu chữa cho vị lai sứ sắp tắt thở kia.
Tiểu hoàng thúc đi đến bên cạnh trẫm, tuy y không nói lời nào, nhưng trong lòng trẫm vẫn cảm thấy yên tâm hơn, quay đầu nhìn lại, mấy tiểu hoàng đệ tiểu hoàng muội bị dọa sợ suýt khóc, trẫm hoảng hốt, vội vàng nói nhỏ với mẫu hậu: “Mẫu hậu, người và mấy hoàng đệ hoàng muội về nghỉ ngơi trước đi, khi nào giải quyết xong chuyện này trẫm sẽ phái người đến Từ An cung thông báo… Mấy đứa nó chắc sợ hãi lắm rồi.”
Mẫu hậu hơi hơi do dự, nhưng cuối cùng cũng gật đầu: “Cũng được, hoàng nhi, con phải cẩn thận.”
Trẫm gật đầu, cung tiễn mẫu hậu.
“Hoàng huynh, ta ở lại cùng huynh.” Thập ngũ hoàng đệ không biết khi nào đã tới bên cạnh, nắm tay trẫm, “Ta sẽ bảo hộ hoàng huynh, hoàng huynh đừng sợ.”
Trẫm nhìn Thập ngũ hoàng đệ tròn vo, rất muốn nói kỳ thật trẫm không sợ chút nào hết, nhưng bàn tay đệ ấy nắm lấy tay trẫm mềm mềm ấm áp, trẫm sờ đầu nhỏ của nó, đồng ý.
Chỉ đăng tại: //u./
Thái y rất nhanh chóng chẩn bệnh xong. Trẫm nhìn vẻ mặt mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-muon-xu-ly-nhiep-chinh-vuong/1315195/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.