17.
Điện ở ký túc xá được dì quản túc cố gắng cứu sống thành công. Tần Thuật Dương và Lăng Kỳ Ý vừa về ký túc xá đã vội vàng bật điều hoà.
"Tôi tắm trước?"
Lăng Kỳ Ý gật đầu, dưới ánh đèn LED của ký túc, khuôn mặt nhỏ đặc biệt trắng mịn: " Ừ, tôi ngồi nghỉ một lát."
Tần Thuật Dương cầm quần áo đi vào nhà tắm. Lúc này, điện thoại của Lăng Kỳ Ý reo lên. Cậu nhận điện, hô một tiếng: "Alo, mẹ ạ."
Cách điện thoại di động, Lăng Kỳ Ý cũng có thể cảm nhận được niềm vui của mẹ Lăng: "Ai ui, con trai à! Mẹ nói con nghe! Nơi này phong cảnh rất đẹp! Mẹ với bố đều thấy quả thực không lãng phí tiền bạc mà!"
Lăng Kỳ Ý cười cười: "Vậy bố mẹ cố gắng đi thật nhiều lên, chơi được nhiều nơi càng tốt."
"Bố mẹ còn chụp rất nhiều ảnh đấy! Đợi đến khi về nhà sẽ gửi cho con xem!"
"Dạ."
"Tút tút tút..."
Lăng Kỳ Ý ngẩn người, sau đó nhìn màn hình di động, phát hiện điện thoại đã bị cúp.
Mất một khoảng thời gian dài cậu mới phản ứng lại —— cho nên mẹ cậu cố ý gọi điện cũng chỉ để khoe mẹ được đi chơi vui đến thế nào thôi hả?
Lăng Kỳ Ý hoang mang nghiêng nghiêng đầu. Hôm nay là ngày đầu cậu nhập học đó? Ít nhất ít nhất, mẹ cũng nên hỏi cậu hôm nay trải qua như thế nào chứ?
Chẳng lẽ cậu thực sự được nhặt từ bãi rác về?
18.
Tần Thuật Dương tắm xong đi ra, phát hiện Lăng Kỳ Ý đang nghiên cứu thời khoá biểu anh gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mieng-cung-khong-the-bao-chua/1086610/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.