"Con nhất định phải tới thủ đô sao?"
Khương Hoa đang thu dọn đồ đạc, vừa thu dọn vừa nói: "Nhất định phải đi, điều kiện chữa trị ở nơi đó tốt hơn."
"Nghe nói người nhà họ Cố nhiều lắm."
"Con nghe Vân Dực nói à?"
"Dạ."
Bạn đang đọc truyện tại bachthaochivuong.vn
"Người nhà họ Cố thì nhiều thật, nhưng đều rất giỏi. Gia phong nhà ông Cố rất nghiêm, ông ấy có hai người con trai và một người con gái mà ai cũng rất giỏi."
Khương Thanh Vũ không yên tâm được bao nhiêu, ở nhà người khác luôn không tự tại bằng nhà mình.
"Vậy, lúc nào con mới được về?"
Khương Hoa hơi khựng lại.
"Tầm nửa năm đi."
Bịa một khoảng thời gian, chuyện của thanh niên cứ để tụi nhỏ tự nói với nhau vậy. Bà ấy vẫn không muốn mở lời thay cho Cố Vân Dực.
"Thanh Vũ."
Mẹ bỗng nhiên trở nên thần bí, trông bà ấy đang thu dọn đồ đạc thế thôi nhưng đã suy nghĩ hết khả năng có thể xảy ra.
Bạn nữ ngồi cùng bàn hồi cấp hai, bạn nam thỉnh thoảng tan học về nhà cùng cô hồi cấp ba. Thậm chí còn có anh chàng giao đồ ăn mà Khương Thanh Vũ đặt mấy ngày trước, hai người đứng ngoài cửa nói chuyện mấy câu, tất cả đều biến thành đối tượng khả nghi.
"Con nói mẹ nghe, con đã thích ai chưa? Nam, hay nữ?"
Khương Thanh Vũ hơi sững sờ, cũng không biết tại sao bà ấy lại đột ngột hỏi như vậy.
Cô là gái thẳng, cũng không có mâu thuẫn tình cảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me/3428382/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.