Tại sân bay quốc tế Minh thành.
Chuyến bay vừa hạ cánh, nhà vệ sinh tại lối VIP trống trải tĩnh lặng, mùi hương bạch trà thoảng trong không khí khiến người ta thoải mái.
Hứa Tứ Nguyệt đứng trước gương, bỏ khẩu trang và kính mát xuống, tự đánh giá nhan sắc mình trong sự bất mãn.
Tái nhợt yếu đuối, mềm ấm vô hại, nhìn như một bông hoa trắng nhỏ ai cũng có thể thương tổn.
May sao lần về nước này còn không gặp phải người quen, nếu không cái bộ dạng mảnh mai bệnh tật yếu ớt này của cô mà bị nhìn thấy thì về sau còn làm sao ngẩng mặt lên được nữa.
Cô mở túi đựng đồ trang điểm, bắt đầu nghiêm túc chỉnh trang lại lớp make-up, vừa hoàn thành được một nửa thì di động vang lên, trên màn hình hiện tên người chị em Lương Yên.
"Tứ Nguyệt, cậu thực sự về nước sao?"
Khóe môi Hứa Tứ Nguyệt run run: "Tớ về đến nơi rồi, hiện giờ đang ở sân bay Minh thành."
Lương Yên kinh ngạc đến ngây người: "Lúc trước tớ vẫn cứ nghĩ cậu nói đùa chứ, sao đột nhiên lại quyết định trở về vậy? Không phải ở bên Anh khá tốt sao?"
Cô nàng liên tục đưa ra một đống câu hỏi, lại phát hiện Hứa đại tiểu thư hoàn toàn không trả lời, vội quan tâm: "Tứ Nguyệt, cậu không sao chứ?"
Với tính tình của Hứa Tứ Nguyệt, hẳn là đã sớm miệng lưỡi sắc bén dỗi cô hai câu.
"Được rồi, đừng làm loạn, tớ còn đang vội trang điểm."
Hứa Tứ Nguyệt bật loa điện thoại để sang một bên, cầm lấy bút kẻ mắt thuần thục vẽ, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-lam-loan/170632/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.