Ngày nay chức thiên sư không còn chỗ đứng trong xã hội, mọi người đều hướng đến khoa học, cho dù có dị thường xảy ra cũng sẽ được giải thích dưới con mắt khoa học, căn bản không hề tin tưởng sự tồn tại của thiên sư.
Nếu không có buổi sáng kinh hoàng kia, cậu ta cũng không nghĩ nhà mình có quỷ.
Mặc dù việc Tuân Ngọc không tin mình, Lâm Mộc Dương đã dự đoán từ trước, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu, vì thế trong lúc tức giận, cậu đã tính phí cho Đào Triết hai nghìn tệ.
Sau khi nói câu 'giá thấp nhất' với Tuân Ngọc, Lâm Mộc Dương ngừng lại tiếp tục uống trà sữa, ý tứ:
Tin hay không thì tùy.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu, Đào Triết sợ chuyện tốt sẽ rối tung lên, vội nắm lấy tay Tuân Ngọc, cười làm lành:
"Bạn học Lâm cậu đừng để ý, hai ngàn là hai ngàn, chuyển khoản liền bây giờ nhé?"
Đào Triết gấp gáp như vậy, Tuân Ngọc gần như trợn tròn mắt, trong mắt hắn viết rõ ràng bốn chữ ——
Ngốc nghếch lắm tiền.
Lâm Mộc Dương: "Tôi đưa số tài khoản cho cậu, cậu gửi trước một nửa tiền đặt cọc, xong vụ chuyển nốt số còn lại."
Đào Triết không ý kiến: "Được."
Quán trà sữa cung cấp dịch vụ tin nhắn báo tường, Lâm Mộc Dương trực tiếp xé một mẩu giấy trong quán, cúi đầu viết một dãy số.
Đẩy tờ giấy viết số tài khoản cho Đào Triết, Lâm Mộc Dương chậm rãi mở miệng:
"Số tài khoản đây."
Tuân Ngọc thấy Lâm Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-hoc-tap-mac-ke-yeu-duong/2557585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.