Lý do này của Hà Du Tinh có chút gượng ép, Tuân Ngọc nhìn chằm chằm nàng hai giây, một tia linh cảm chợt lóe lên, nhìn bụng nàng như hiểu ra được gì đó.
Nhìn lướt qua Đào Triết cái gì cũng không biết, trên mặt Tuân Ngọc lộ vẻ trầm ngâm.
Ở đằng kia, Lâm Mộc Dương nhìn màn sương đen tĩnh lặng, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Đào Triết, đề cao thanh âm:
"Tôi cảm thấy giường cậu có vấn đề, chẳng bằng kéo đệm ra ngoài đốt thử đi."
Lâm Mộc Dương sau khi nói xong, Đào Triết chưa kịp trả lời thì Hà Du Tinh bên cạnh đã lên tiếng trước:
"Không được!"
Sau khi Hà Du Tinh vội vàng nói xong, nàng phát hiện ba người, bao gồm cả Lâm Mộc Dương, đều đang nhìn về phía mình.
Dưới cái nhìn của ba người họ, Hà Du Tinh cũng nhận ra rằng phản ứng của mình có hơi thái quá, căng da đầu bổ sung một câu:
"Nệm của tiểu Triết có giá tận mấy vạn, sao có thể nói đốt liền đốt."
Liếc nhìn màn sương đen đang bắt đầu cảm thấy bất an, Lâm Mộc Dương hỏi Hà Du Tinh:
"Thật sự đơn giản như vậy sao? Chỉ vì đắt tiền nên không thể đốt được?"
Ngay cả khi nó đe dọa đến sự an toàn của Đào Triết?
Mồ hôi lạnh trên mặt Hà Du Tinh chảy xuống thái dương, nàng vô thức che bụng lắc đầu:
"Không phải, dì không có ý này."
Lâm Mộc Dương từ trên giường đứng lên: "Vậy đốt đi."
Sau khi nghe xong, Hà Du Tinh mở miệng định nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-hoc-tap-mac-ke-yeu-duong/2557581/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.