🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hà Du Tinh đột ngột lên tiếng, ba người một quỷ có mặt ở đây đều quay lại nhìn nàng.



Thấy nàng thừa nhận, Lâm Tinh thiếu chút nữa nhảy lên:



"Nhìn đi, lời em nói là thật mà, bà ta cùng cái tên đạo sĩ thúi kia nói cái gì đều bị em nghe hết rồi!"



Đè lại bả vai Lâm Tinh, Lâm Mộc Dương lấy kẹp tóc đưa cho cô bé, nhằm xoa dịu cảm xúc cáu kỉnh của em.



Đào Triết hoài nghi bản thân bị ảo giác:



"Ý của dì là cha tôi chỉ có thể có một đứa con thôi sao?"



Nhưng lần này Hà Du Tinh không trả lời cậu ta, cắn môi không nói.



Có kẹp tóc, Lâm Tinh mới có thể rời khỏi ngôi nhà này, nửa tháng không gặp, trong lòng nhớ mẹ khôn nguôi, sau khi giơ tay sờ tóc, cô bé hỏi Lâm Mộc Dương:



"Em đi được chưa?"



Tuân Ngọc nhìn nhóc nữ quỷ "Không muốn báo thù à?"



Lâm Tinh liếc nhìn bụng Hà Du Tinh, một bộ đại nhân không chấp tiểu nhân:



"Trong bụng bà ta còn có một sinh mệnh nhỏ, em không muốn so đo với bả nữa."



Lâm Mộc Dương: "Đạo sĩ nhốt em thì sao?"



Lâm Tinh sững sờ, cuối cùng thất vọng thở dài: "Em đánh không lại."



"Nhưng mà quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!"



Có cơ hội thì báo thù.



Sau khi nghe Lâm Tinh nói xong, Tuân Ngọc kinh ngạc nhìn cô bé, hắn không ngờ nhóc quỷ này còn rất tiêu sái.



Cứ như vậy, Lâm Tinh trong lòng nhớ thương mẹ mình rời đi, không khí

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-hoc-tap-mac-ke-yeu-duong/2557579/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.