Bạch Vô Thường chống cằm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đưa ra một kết luận: Việc Đại Chu xuất hiện, e rằng có liên quan đến thời thơ ấu của Tiểu Chu.
Lộ Hành Chu tự phân liệt ra một nhân cách để bảo vệ chính mình, có lẽ đến bản thân cậu cũng không biết điều đó. Chỉ cần cảm xúc bị k*ch th*ch quá mức, thì người kia sẽ xuất hiện thay thế.
Từ khoảnh khắc nhìn thấy cậu, lão Bạch đã cảm thấy có gì đó không đúng ở Lộ Hành Chu, cảm xúc cậu gần như không dao động, phẳng lặng đến mức kỳ lạ.
Nhưng giờ thì... Hắn có lẽ đã biết, cảm xúc của Lộ Hành Chu nằm ở đâu chính là ở chỗ của Đại Chu.
Lộ Hành Chu. Chu Hành Lộ. Lão Bạch mỉm cười gật gù đầy ẩn ý.
Lộ Hành Chu mở mắt, chậm rãi hỏi: "Tôi đã xảy ra chuyện gì?"
Lão Bạch chống cằm, nhẹ giọng đáp: "Có lẽ là do mệt quá rồi."
Lộ Hành Chu chợt tỉnh lại, hắn khẽ gật đầu, rồi với tay cầm ly trà sữa trên bàn lên uống một ngụm.
Ừm... không tồi, vẫn là hương vị quen thuộc. Lão Bạch ngồi bên cạnh, mắt sáng lên đầy mong đợi: "Ngon không?" Lộ Hành Chu không nói gì, chỉ đưa cho hắn một ly. Thế là hai người ngồi đó, bẹp bẹp cùng nhau uống trà sữa, ăn vặt thỏa thích. Làm một kẻ ăn ké, lão Bạch tỏ vẻ vô cùng hài lòng. Còn Lộ Hành Chu chẳng chút kiêng kỵ trong chuyện ăn uống, dĩ nhiên đã được liệt vào hàng bạn bè thân thiết. Kết quả là trước khi Lộ Hành Chu đầu thai, lão Bạch thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881057/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.