Lộ Hành Chu trầm mặc ngẩng đầu lên, yên lặng lắc đầu một cái.
【Tình anh trai... thì cũng vẫn là anh trai thôi ~】
Trần Lê nhướng mày, khẽ cười. Cũng phải, gọi tình anh trai thì nghe có vẻ đặc biệt hơn chút, nhưng vẫn là anh trai, hắn chỉ muốn chiếm nhiều hơn một chút thôi.
Lời Kỳ Hoàn vừa thốt ra, khiến Lộ Kỳ Dịch chỉ hơi nhướng mày, không tỏ rõ ý kiến. Giọng nói trầm ổn vang lên: "Chuyện giữa ba người các cậu, tôi không muốn xen vào quá nhiều. Phiền hai vị tự giải quyết cho rõ ràng."
Nói xong, Lộ Kỳ Dịch đứng dậy, thuận tay lôi theo hai quả cầu lông vẫn đang ngồi trong góc xem náo nhiệt là Lộ Hành Chu và Lộ Vân Nhĩ, rồi sải bước đi ra ngoài, nhường lại sân khấu cho ba người kia tự kết thúc vở kịch của mình.
Lục Trạch sâu kín nhìn Kỳ Hoàn, sau đó cúi mắt cười lạnh: "Nhà tôi chỉ có đúng một đứa con trai. Nếu A Hoàn xem tôi như anh trai, vậy thì sau này đừng liên lạc nữa."
Chia sẻ người yêu? Hắn không làm được. Dù sau này không hiểu vì sao lại chấp nhận, nhưng hiện tại, hắn không thể.
Trần Lê lại có chút lưu luyến dư vị của Kỳ Hoàn. Nghĩ kỹ lại, hắn vốn không phải người tốt đẹp gì. Hắn ngẩng đầu, đưa tay về phía Kỳ Hoàn: "A Hoàn, theo tôi về đi."
Dây dưa đến giờ này, dù thế nào thì cũng đã chơi một ván dài. Hắn cứ dứt khoát ôm về ngủ một giấc cái đã. Huống chi ánh mắt hắn lại vô thức liếc ra ngoài cửa. Hắn thực sự tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881036/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.