Lộ Vân Nhĩ chớp chớp mắt, lẩm bẩm: Song hành tiểu ngọt gia lâu văn? Gì nữa đây? A... ra là truyện người lớn, thể loại song tính ngọt văn... Lộ Vân Nhĩ rùng mình một cái. Khoan đã, còn có một nam chính khác nữa á?? Vậy là người kia không phải nữ giả nam, mà là nam thật sự chỉ là song tính? Hắn tò mò liếc nhìn thiếu niên bên dưới: Lần đầu trong đời gặp người song tính thật đấy... Trong khi đó, bên cạnh, Lộ Hành Chu thì toàn thân tâm nhập vai ăn dưa hóng chuyện, mắt không chớp nổi. Dưới lầu, thiếu niên ngoan ngoãn tựa vào lòng Lục Trạch, bắp tay trắng như ngọc vòng lấy cổ đối phương, cả người nép sát vào ngực hắn đầy dịu dàng. Lộ Hành Chu nhìn ra xa, ánh mắt sáng lên khi thấy một người đàn ông mặc áo khoác da đen, đeo kính râm, tóc dài cột gọn, dáng đi lạnh lùng bước nhanh tới. Người đó nhìn thấy thiếu niên trong lòng Lục Trạch, lập tức tháo kính râm xuống, ánh mắt thoáng hiện lên một tia không vui. 【Lên đi, lên đi! Vai chính công thứ hai tới rồi, Tu La tràng bắt đầu! 】 Lộ Vân Nhĩ huýt sáo. Người đàn ông kia không nói không rằng, tiến thẳng lên trước, một tay kéo thiếu niên ra khỏi lòng Lục Trạch, một chân đá tới, Lục Trạch bị bất ngờ, lùi lại hai bước. Bảo tiêu của Lục Trạch lập tức chắn phía trước, đối phương cũng có vệ sĩ theo sau lao vào. Hai bên giằng co dữ dội. Lộ Hành Chu híp mắt, tấm tắc ra tiếng. Ngay lúc đó, hai người phía dưới ngẩng đầu nhìn lên chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881035/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.