Lộ Hành Chu nhẹ nhàng xoa đầu chú ngao Tây Tạng đang nằm đó để trấn an. Chú chó vốn dữ dằn giờ đây đã yếu đến mức thở cũng khó khăn. Bác sĩ Bạch lập tức đẩy chiếc cáng vào phòng phẫu thuật. Lộ Hành Chu ngồi chờ bên ngoài, mấy chú chó thuộc băng cẩu cẩu cũng tụ tập cả ở đây.
Lộ Hành Chu đảo mắt nhìn quanh, tổng cộng có tám con chó. Trong đó có ba chú chó nhỏ thuộc giống thổ cẩu, nhìn có vẻ là giống lai tạp, chắc cũng vì thế mà bị bỏ rơi.
Ba bé con đầu tròn thân mũm mĩm, nhìn vô cùng đáng yêu, như ba cục thịt sống động.
Năm con còn lại đều là chó lớn. Một trong số đó là Alaska, mà nhìn kỹ thì có lẽ là lai với Husky. Con này ánh mắt rất thông minh, đứng cạnh nó là một con Border Collie, thân hình nhỏ nhắn hơn hẳn, bộ lông lại mang sắc thiên thạch trông... khá là quý tộc.
Nếu được tắm rửa sạch sẽ, trông chắc chắn rất đẹp.
Ba con còn lại tuy là chó cỏ, nhưng nhìn vào mắt thì cũng đều là chó lai.
Lộ Hành Chu mím môi, sau đó đứng dậy, dẫn cả đám chó đến khu tắm rửa. Cậu hất cằm ra hiệu: "Đi tắm rửa hết đi. Chờ đại ca các nhóc khỏe lại rồi trừ giun, từ giờ về sau đại ca các cậu chính là anh."
Chú Alaska bất mãn, trợn mắt nhìn cậu, gâu gâu hai tiếng như muốn nói: "Dựa vào cái gì chứ?"
Lộ Hành Chu nhướng mày. Ồ? Nhóc con gan to thật đấy, dám khiêu khích cậu à? Ngay lập tức, con Biên Mục vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881024/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.