Hồ Thất bang một tiếng, Hồ Thất lập tức biến thành một ấu thú ba đầu, đôi mắt to ngập nước lấp lánh, nở nụ cười tươi rói với Lộ Hữu Sâm.
Lộ Hữu Sâm lập tức lấy tay che mắt lại: Cái nụ cười này... Chói quá rồi đấy! Ngay sau đó, một cái đầu ló ra từ bên trong thuyền là Lộ Vân Nhĩ. Hắn tươi cười rạng rỡ, vẫy tay chào Lộ Hành Chu: "Hello nha~ Nửa đêm nửa hôm tính chạy đi đâu đó~?" Lộ Hành Chu ngơ ra một chút, mặt đầy dấu chấm hỏi: "Anh hai... Sao anh cũng ở đây? Gì thế này?" Lộ Vân Nhĩ hừ nhẹ: "Chiều nay nhìn nét mặt của em là thấy có vấn đề. Biết ngay kiểu gì cũng rình mò đi đâu đó. Nên anh tới đây đợi sẵn xem." Lộ Hành Chu u oán nhìn Lộ Vân Nhĩ, bất mãn nói: "Gọi gì mà trộm đi chứ... Em đây là cảm giác được anh ba có nguy hiểm nên mới hành động!" 【Vùng biển này là vùng biển quốc tế đấy. Đám kia có phải hải tặc thật hay không hiện tại còn chưa xác định rõ. Dù gì cũng phải điều tra kỹ trước đã. Tuy nam chính Long Ngạo Thiên đã bị off sớm, nhưng kiếp này vẫn chưa kết thúc, đề phòng vẫn hơn!】 Lộ Hữu Sâm nghe vậy thì trong lòng mềm nhũn, bất đắc dĩ nhìn cậu nói: "Lên thuyền đi." Lộ Hành Chu bĩu môi, nhưng cũng ngoan ngoãn bước lên ca nô. Ca nô nhân lúc đêm tối rẽ sóng lao đi, gió biển thổi tung tóc mái, Lộ Hành Chu huýt sáo, tiếng huýt bay bổng vang vọng giữa biển trời yên ắng. Một trận sóng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881010/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.