Vừa nghe nhắc đến chuyện hải tặc, Lộ Vân Nhĩ lập tức cảnh giác. Nhìn bộ dáng em trai nhỏ nhà mình đang rục rịch không yên, anh liền biết thằng nhóc này động tâm rồi...
Kết quả là Lộ Vân Nhĩ ngay lập tức gọi cho anh cả.
Lộ Kỳ Dịch sớm đã biết chuyện. Anh xoa giữa mày nói: "Đưa người về đi. Ban đầu cho các em qua đó là để chơi, chơi vậy cũng đủ rồi."
Lộ Vân Nhĩ đương nhiên không phản đối. Anh lập tức tìm đạo diễn Trần để báo lại chuyện này, tiện tay còn gửi tin cho thằng ba.
Còn Lộ Hành Chu thì vẫn đang tò mò tại sao lại có hải tặc xuất hiện? Cậu thật sự chưa từng tận mắt thấy hòn đảo nào có hải tặc. Trong đầu chỉ nhớ đến hình ảnh bọn cướp biển Somalia từng thấy trong phim điện ảnh kiếp trước mà thôi.
Nhưng nghĩ lại thì cảm thấy không khả thi. Thế là Lộ Hành Chu chuẩn bị cưỡi tiểu đồng bọn đi xem thử.
【Đợi đến tối, khi mọi người đều ngủ hết, mình sẽ lẻn đi xem. Để Hồ Thất hạ thuốc cho bọn họ ngủ, cho cả đảo uống thuốc luôn!】
Lộ Vân Nhĩ nổi đầy vạch đen trên trán. Anh liếc mắt nhìn Chu Hành Lộ, trong lòng hiểu rõ muốn ngăn Lộ Hành Chu cũng chưa chắc ngăn được. Dù sao bên cạnh còn có Hồ Tiên, họ cũng không quá lo lắng về an toàn, chỉ sợ thằng nhóc này gây ra chuyện gì không thể vãn hồi thôi.
Lộ Hành Chu vẫy tay gọi Phúc Bảo bay tới, hai người thì thầm trao đổi điều gì đó.
Còn cậu thì âm thầm suy nghĩ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-me-an-dua-toi-bi-lo-tieng-long-lam-ca-nha-bung-no/4881009/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.