Trời đã về khuya, gió thổi lồng lộng, những oi bức của ban ngày tan đi, nhường chỗ cho luồng không khí mát mẻ.
Bên trong Phủ Tuần đài, Viên Sùng Sinh sải bước vào phòng nghị sự, nơi ấy đã có người đứng chờ.
"Đại nhân, vì cớ gì đêm hôm lại mời tôi đến đây?"
Người nói chuyện là Tào sư gia của Phủ Tuần đài, là tâm phúc của Viên Sùng Sinh từ lúc ở kinh thành.
Tuy nhiệt độ ban đêm mát lạnh hơn ngày nắng, nhưng vì vội vàng chạy tới nên cả người Tào sư gia đổ mồ hôi đầm đìa, ông ta vừa lấy tay áo lau đi, vừa quan sát vẻ mặt của Viên Sùng Sinh, thấy mặt mày lão ta căng thẳng thì cũng lo thầm trong bụng.
Mặt mày Viên Sùng Sinh tái nhợt, ném một vật lên bàn, chính là quyển sổ kia.
Tào sư gia vội vàng cầm lên, lật xem vài tờ, hơi nhướng mày, sau đó khúm núm mà nhìn Viên Sùng Sinh, dò hỏi,
"Đại nhân, đây là..."
Viên Sùng Sinh duỗi tay gõ bàn: "Sổ sách này là do Quảng An Vương đưa cho ta."
"Đây... Đây không phải là sổ ghi chép thu chi của các trang ấp ở Lĩnh Nam hay sao?" Tào sư gia kinh hãi, lại cẩn thận lật xem vài tờ; những ghi chép này vô cùng tỉ mỉ chính xác, khiến hắn càng thêm hoảng hốt, "Làm sao mà Quảng An Vương có được sổ sách này... Hơn nữa, lại chi tiết như vậy?"
Viên Sùng Sinh cười gằn, đôi mắt hơi nheo lại: "Là ta đánh giá thấp y, cứ tưởng chỉ là một đứa con của cơ nữ, bị giam trong Lãnh cung thì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-phan-tuong-kiep-truoc/1315910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.