Tiêu Hành sửng sốt một chút, mới hiểu được: “Nhũ danh?”
Sở Chiêu Du: “Tên cho ngươi chọn, cùng họ Tiêu.”
Tiêu Hành hy sinh cho giang sơn xã tắc này nhiều như vậy, không thể cho tiên hoàng được lợi.
“Bệ hạ phải nếm trải hết gian khổ, ta muốn cho nó theo họ Sở, tương lai danh chính ngôn thuận lập thái tử.”
Sở Chiêu Du: “Nhưng trông nó giống y như người họ Tiêu.”
Y sai rồi, y không nên ấn bụng, nhãi con thù dai.
Tiêu Hành im lặng một lúc, đương nhiên hắn sẽ không để cho con của Sở Chiêu Du giống hắn, từ nhỏ nuôi trong nhà, không người nào biết đến. Con trai của Tiêu Hành hắn, tất nhiên phải tung hoành dưới ánh mặt trời, đường đường chính chính, quang minh lỗi lạc.
“Sau này sẽ từ từ giống bệ hạ.”
Sở Chiêu Du ưu sầu mà nhìn nhãi con bốn cân rưỡi, nói thật, trước mắt thì ngoại hình vẫn chưa được coi là đẹp lắm, dù thế thì vẫn có thể nhìn ra là giống Nhiếp chính vương, chờ lúc lớn hẳn rồi còn liên quan gì đến trẫm nữa?
“Nhiếp chính vương, ngươi nói xem có phải nó nhẹ quá hay không? Đều tại ngươi, thường ngày không cho trẫm ăn nhiều thêm hai bát cơm.”
Tiêu Hành: “Tối hôm qua bệ hạ cũng không chỉ mắng một mình ta.” Hắn lúc sinh ra, cũng xấp xỉ từng đó.
Tiêu Man phát hiện mình mang thai, không dám nói cho cha biết, quấn bụng lại, cũng không dám ăn nhiều cơm, mỗi ngày ra ngoài hát hí như cũ, trước vài tháng hoàn toàn không nhìn ra là mang thai. Mãi đến tận khi tỳ nữ bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791689/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.