Sở Chiêu Du chọn một buổi sáng, dậy sớm hơn mọi ngày.
Cũng may Tiêu Hành cả đêm không ngủ, biết tin kịp thời, bởi vậy mới cách thành hai dặm đã đuổi theo.
Long Uy quân tầng tầng lớp lớp vây quanh xa liễn của thiên tử, chỗ chen chân cũng không có.
Một khi động thủ với Long Uy quân, không khác nào khiêu khích hoàng quyền, Tiêu Hành chỉ có thể dùng khinh công suốt đời sở học, lướt qua Long Uy quân.
Long Uy quân trợn mắt há mồm nhìn Nhiếp chính vương bay qua đầu bọn họ, có mấy huynh đệ còn bị dẫm vai, ai cũng không dám ném binh khí lên trời.
Đối phương là Nhiếp chính vương, bệ hạ vẫn chưa lật mặt với hắn, duy trì hòa khí là điều tất yếu.
Khi Tiêu Hành cách Sở Chiêu Du mười bước, một người mặc phục trang binh lính bình thường của Long Uy quân, bay lên trời, ngăn cản Nhiếp chính vương.
“Thuộc hạ tham kiến Nhiếp chính vương, bệ hạ muốn đi Kinh Giao giải sầu, sự vụ lớn nhỏ trong triều đều giao cho Nhiếp chính vương, nếu không có chuyện lớn trời sập, bệ hạ không gặp bất cứ ai.”
Triệu Thành xụ mặt, lặp lại yêu cầu của Sở Chiêu Du.
Tiêu Hành bị bắt dừng lại, công phu của đối phương không tầm thường, xem là mặt của Sở Chiêu Du mà đánh, có vẻ không tốt.
Hắn vững vàng, giương mắt nhìn, trán nổi gân xanh, “Triệu Thành?”
“Có mạt tướng.”
Trong lòng Tiêu Hành toạc một tiếng.
Triệu phu nhân về Lương Châu, không yên tâm Sở Chiêu Du một mình, phái trượng phu đến?
Tiêu Hành: “Ngươi tới đưa Sở Chiêu Du về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791666/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.