Sở Chiêu Du cọ tới cọ lui, không phải không muốn đổi đồ bảo vệ khác, y tắm rửa không cho người hầu hạ, quần áo cũng tự mặc, cố gắng không để bị sinh bệnh, cả hoàng cung chỉ có Triệu Kim biết y mang thai.
Chậm rì rì đi vào nội thất, Sở Chiêu Du khẩn trương ném quần áo ném lên giường, bắt đầu lục lọi áo lông chồn của y.
Đâu rồi?
Y thích cái áo này, bảo Tiết công công treo trong tủ.
Sở Chiêu Du tìm một vòng không được, quay đầu thấy quyển《 Đại Sở trị quốc luận 》y quăng đầu giường, Nhiếp chính vương tự mình viết, muốn y học thuộc không sót một chữ, còn muốn kiểm tra.
Hai ngàn chữ hùng hồn, Sở Chiêu Du học hai ngày, chưa tới mức thuộc làu làu, chí ít cũng đọc ra được.
Nhiếp chính vương văn thải trác tuyệt*, mưu lược hơn người, Sở Chiêu Du xem như thơ cổ mà học thuộc, không có gì không vui, chỉ là hơi kỳ lạ.
文采卓越(văn thải trác tuyệt): sắc thái và phong cách trang nhã, lộng lẫy và đẹp đẽ được thể hiện trong bài viết, nói lên một người giỏi văn.
Luôn cảm thấy hình như Nhiếp chính vương cố ý viết ra để dạy thai nhi!
Tưởng tượng như thế, tâm phản nghịch của Sở Chiêu Du nổi lên, Tiêu Hành hỏi y vài lần, y đều nói chưa học thuộc.
Nhiếp chính vương năm lần bảy lượt đến tẩm cung y mà hỏi, chuyên chọn buổi tối, Sở Chiêu Du nói chưa thuộc, hắn bèn dây dưa không đi, nói muốn tự mình giám sát, có mấy lần suýt nữa nghỉ ở Phúc Ninh Điện.
Coi trọng áng văn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791664/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.