Chuyện Sở Chiêu Du mang thai, chính y còn không tiếp thu được, càng không dám nói cho dì, nhưng y đã biết những người trẻ tuổi chưa kết hôn đã có con nghĩ gì rồi.
Mơ hồ, mình còn không rõ, sợ trưởng bối lại tới hỏi.
Trước khi hồi cung, y dặn dò Triệu Kim đừng nói, để y tìm cơ hội thích hợp, khỏi khiến dì lo lắng.
Địch Yến chuẩn bị một bàn đồ ăn lớn ở Phúc Ninh Điện, sợ Sở Chiêu Du phong trần mệt mỏi một ngày, đói đến ngực dán vào lưng.
Hồi cung đêm đã khuya, sương sớm đã đọng, sương hoa trong suốt dưới mái hiên.
Trên bàn có một chậu thịt dê sôi sùng sục, Sở Chiêu Du không cố gắng, vừa ngửi thấy liền nôn.
Lúc này y biết rõ không phải là tâm bệnh, tình trạng nôn khan sẽ hết sau hai tháng.
Ngoài khó chịu còn thấy hơi ngại.
Sở Chiêu Du nhất thời không khống chế được biểu tình, vẻ mặt cuộc sống không còn gì luyến tiếc.
Địch Yến nóng nảy: “Sao lại nôn, giống y như lúc nương ngươi mang thai ngươi, Triệu Kim, rốt cuộc sao lại thế này, hôm nay nếu ngươi lại giả ngốc cho qua chuyện, lập tức về Lương Châu cho ta, ngươi cùng chủ tử Triệu Thành ngủ ngoài đường đi!”
Triệu Kim: “A?” có liên quan gì đến tướng quân đâu.
Triệu Kim nhìn thoáng qua Sở Chiêu Du, Sở Chiêu Du đang khó chịu, hắn không chịu nổi áp lực từ ánh mắt của Địch Yến, nói.
“Bệ hạ mang thai.”
Sở Chiêu Du che mặt, nhắm mắt giả chết.
“Giỡn gì vậy, Chiêu Du không phải cô nương, ta từng thay tã cho y.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mang-thai-con-cua-nhiep-chinh-vuong/1791653/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.