Trịnh Triết Bình cuối cùng cũng chờ đến khi thanh niên chịu dừng động tác gõ bàn phím, xoay người về phía mình.
"Bây giờ cậu rất thích kết bạn qua mạng?" Nhìn màn hình, giọng Trịnh Triết Bình bình bình, mơ hồ có sự phẫn nộ cố nén.
Thanh niên ngẩng đầu nhìn hắn một cái, cười nói: "Hiện tại hắn là bạn thân nhất của tôi."
Trịnh Triết Bình khẽ thở dài một cái, nhẹ đến nỗi đối phương không biết có phát hiện không? "Cậu tiếp xúc quá thường xuyên với người không rõ thân phận như thế, chẳng lẽ cậu không lo lắng..."
"Anh Bình, hắn chưa gặp tôi cũng chưa từng nghe giọng của tôi, hắn sẽ không biết tôi là ai." Thanh niên mở hộp giấy, thấy Trịnh Triết Bình mang đến hambuger làm đồ ăn khuya cho đỡ buồn miệng, đối mắt lập tức tràn ra ánh sáng lấp lánh.
"Còn nữa hắn cũng không phải người không rõ thân phận. Hắn là tác giả truyện tranh, tôi rất thích đọc truyện tranh của hắn."
Vừa rồi còn biết số điện thoại di động của hắn.
"Dù sao cậu hiểu ý tôi..." Trịnh Triết Bình mặc dù thích giảng đạo, vẻ mặt chứa tia không nỡ, "Tôi biết cậu ủy khuất."
"Không! Trừ vấn đề cái bụng tương đối không tiện, cuộc sống bây giờ cũng không có gì kén chọn. Ngủ đến tự nhiên tỉnh, nói chuyện tán gẫu tới tự nhiên nằm bò, cũng không ai quản tôi, chỉ cần không ra khỏi cái nhà này, thích làm gì thì làm đó, không khác gì con sâu gạo, cũng coi là cuộc sống hạnh phúc như heo rồi.
"Cậu..." Anh càng biểu hiện ung dung, trong lòng Trịnh Triết Bình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-mac-chi-ca/1020177/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.