Cảnh Nhân đế bắt đầu tham gia thu săn khi hắn vẫn còn là hoàng tử, cũng có chút hứng thú với việc săn bắn, hắn đã gặp qua không ít dũng sĩ có kỹ thuật, nhưng kỹ xảo của hoàng hậu rõ ràng tốt hơn bất cứ người nào Cảnh Nhân đế gặp qua, nàng cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh, rất nhanh tìm ra một con hổ.
Đó là một con hổ trắng chột mắt, hình thể cực lớn, so với con hổ lớn nhất Cảnh Nhân đế từng thấy nó còn muốn lớn hơn, nó nhìn hai người như kiểu rình mồi, trong khi khí thế của hoàng hậu cũng không thua gì nó… Không đúng, khí thế của nàng đủ để nghiền nát sát khí của nó!
Hoàng hậu rút trường cung, cây cung này cũng nằm trong số binh khí Cảnh Nhân để sẵn ở Hành cung, là vũ khí cho hoàng hậu đi săn. Đây là cánh cung tìm được trong dân gian, Cảnh Nhân đế có tìm người thử qua một chút, thủ hạ của hắn không ai có thể kéo nổi cung này. Hắn lúc ấy cảm thấy hoàng hậu chưa chắc có thể dùng, chỉ là nó rất tốt, chỉ cần là người thích cưỡi ngựa bắn cung chắc chắn sẽ thích nó dù không dùng được. Vì nghĩ thế nên hắn để sẵn ở đây. Ai ngờ hoàng hậu sáng nay vừa thấy liền chọn nó, mà lúc này nàng cũng dễ dàng kéo thẳng dây cung!
Cảnh Nhân đế: “…”
Chỉ thấy hoàng hậu dùng vẻ mặt trang nghiêm, kéo căng dây cung bán nguyệt hướng mãnh hổ. Mà mãnh hổ vốn tỏ sát ý rình rập hai người lại rút lui hai bước trước hướng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luon-cam-thay-co-gi-do-khong-dung/1315118/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.