Chung Khởi quay ra phía sau, ánh mắt nheo lại, máu trong người như muốn chảy ngược. Khuôn mặt khi trưởng thành của Lục Tiêu Ngạn rất giống Lục Đình Phong, đôi mắt đào hoa muốn câu hồn người kia chính là của An Sơ.
Là kết tinh tình yêu của hai người họ.
Hai tay ông ta nắm chặt, thằng nhãi con này luôn khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn.
“ Chung tổng cũng muốn tham gia họp cổ đông sao?” Giọng anh mấy phần cao ngạo, khí chất vương tử định sẵn trong máu.
“ Ngạn tử, đích thân đến công ty của ta làm gì vậy?”
Người trước mặt đang điềm tĩnh gọi hai chữ ‘Ngạn tử’ sau khi giết chết cả nhà anh. Thương trường là chiến trường, phải dùng đầu lạnh giải quyết.
“ Cổ đông lớn nhất hiện tại là tôi, cuộc họp này tôi có nên tham gia không?”
Chung Khởi hoảng hốt: “ Mày nói cái gì?”
Ông ta chẳng giữ nổi vẻ bình tĩnh nữa, trước mặt bao nhiêu người lộ ra bản chất. Lục Tiêu Ngạn cười khẩy: “ Tư Thành cũng rất thức thời, cậu ta kí chuyển nhượng cổ phần cho tôi.”
Giọng anh đầy mỉa mai: “ Chỗ cổ phần này sao có thể sánh với việc ông thu mua cổ phiếu của Bác Á chứ, đừng vội, tôi chờ ông ở phía sau.”
Chung Khởi cũng không nao núng, ông ta lớn hơn Lục Tiêu Ngạn, kinh nghiệm nhiều hơn, quan hệ rộng hơn, chút cổ phần này sẽ không chấp vặt. Tự ông ta cũng đang cố nhủ bản thân như vậy.
Tên Tư Thành chết tiệt, uổng công ông ta giao trọng trách cho cậu ta, chỉ ngồi yên làm giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928464/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.