Doãn Ái ngâm mình trong bồn nước nóng, tâm trí rối loạn. Lục Tiêu Ngạn là người đàn ông cô yêu, khi anh đưa cô đến bệnh viện giúp cô chữa bệnh, sau đó lại thấy anh hớt hả chạy đến tìm, không rung động là nói dối.
Nhưng cô lại sợ, sợ chỉ cần cô tiến thêm một bước, một khi đã lấn sâu vào sẽ đau đớn nhận ra anh chỉ coi cô là tình nhân.
Dù họ ở cùng nhau, Doãn Ái một là lạnh nhạt không lên tiếng, hai là nói ra những lời chọc tức Lục Tiêu Ngạn, cô không thể chung sống với anh như bình thường, thậm chí còn tệ hơn thời điểm bọn họ lần đầu gặp nhau.
Cho đến một ngày, Doãn Ái nhận được điện thoại của Sở Miên, qua giọng nói khàn khàn lại có pha chút mệt mỏi, Doãn Ái biết chị ấy sống không tốt.
Cô nóng lòng: “ Sở Miên, hôm đó hai đứa trẻ ở nhà không xảy ra chuyện gì chứ?”
“ Không sao cả tiểu Ái. Chuyện là, bây giờ chị đang ở quảng trường, em có tiện gặp mặt một chút không?”
Doãn Ái hơi dè chừng, Lục Tiêu Ngạn giam lỏng cô, sợ cô nhân cơ hội bỏ trốn. Nếu muốn ra ngoài cũng phải có người của anh ta đi theo, phiền toái vô cùng.
Cô do dự một lúc, sau đó vẫn gật đầu: “ Chị đợi em một chút, em thu xếp rồi ra luôn.”
Lục Tiêu Ngạn ở thư phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa, khi anh quay sang đã thấy Doãn Ái đứng ở ngoài. Cô lại gần bàn làm việc, Lục Tiêu Ngạn cũng từ ban công lại gần.
Anh lên tiếng trước: “ Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928441/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.