Tô Mạt tuân theo phép tắc dùng đầu gối di chuyển, nếu không vì tiền học ở Hoa Thành cao đến dọa người, cô ta nhất định sẽ không làm loại công việc hèn hạ này.
Mấy tên công tử nhà giàu thấy sự gượng gạo này càng hứng thú, có mấy tên đã huýt sáo gọi Tô Mạt lại gần, cô ta cắn răng di chuyển chậm chạp, miệng vẫn giữ nụ cười.
Phía cửa có thêm người vào, Lục Tiêu Ngạn đến khiến mọi người khá bất ngờ, từ khi kết hôn thấy anh ta ít xuất hiện ở Vãn Cảnh. Kết hôn đối với Lục thiếu là chuyện quá khó tin, không phải bây giờ chán rồi chứ.
“ Lục thiếu, vào đây đi, Vãn Cảnh có người mới, đúng kiểu anh thích này.”
Tô Mạt bị réo tên liền nhìn ra hướng cửa, trước mắt là người đàn ông hoàng kim của Tam Châu, cô ả từng nhìn thấy anh ở buổi đấu giá, đến giờ vẫn ấn tượng. Nhưng Lục Tiêu Ngạn rõ ràng không nhận ra cô ta.
“ Rót rượu.”
Lục Tiêu Ngạn thấy cô ta mất tập trung, không kiên nhẫn ra lệnh. Ở đây có mình cô ta không mặc đồng phục, trên người là chiếc áo vàng mỏng dài đến đầu gối, anh cũng bất giác nhận ra, đã vào thu rồi, mà vừa rồi khi gặp Doãn Ái, trên người cô chỉ là áo cộc tay.
Có lẽ bị cảm rồi.
“ Lục thiếu, rượu của ngài.” Tô Mạt lại gần, giọng vẫn tương đối nhỏ nhẹ.
Cô ta như muốn xác nhận một lần nữa, đánh liều hỏi Lục Tiêu Ngạn.
“ Lục thiếu, tôi đã gặp anh ở buổi đấu giá,…”
Tô Mạt ngập ngừng, thoáng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928411/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.