Giọng anh dịu dàng, đầy vẻ quan tâm khiến Doãn Ái ngơ ngác một lúc, giây sau đã bị giọng nói đanh đá của Triệu Khả Khả kéo về.
“ Dịch Phàm học trưởng, cô ta không còn là bạn gái anh nữa đâu, cô ta thất thân với người khác năm 17 tuổi rồi.”
Dịch Phàm lạnh lùng lướt qua cô ta, bộ dáng khiến người ta không lạnh mà run, Triệu Khả Khả cũng hơi ngập ngừng, không còn lớn tiếng như vừa rồi nữa.
“ Người năm đó là tôi.”
Mọi người xung quanh như bắt được tin tức hay, im lặng đến mức có thể nghe được tiếng thở, chờ đợi câu nói tiếp theo của Dịch Phàm. Triệu Khả Khả cũng không biết danh tính người đó là ai, cô ta đoán là lão già nào đó, không ngờ lại tự rước nhục.
“ Năm đó là tôi nóng vội muốn cô ấy thành của mình, bây giờ chúng tôi quay lại rồi, tin đồn gì đó thật quá phi lý.”
Lời thanh minh này Doãn Ái đã đợi suốt 3 năm, bây giờ nói ra còn có ý nghĩa gì nữa, những lời phỉ bang năm đó cô nghe còn nhiều hơn cả bây giờ, nếu lúc đó anh cũng nắm tay cô như khoảnh khắc này, cô sẽ không biến thành như vậy.
Bạch Nhạc dù ghét Dịch Phàm nhưng lại cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Một lời nói của Dịch Phàm, cô từ đứa hư hỏng liền biến thành tình yêu kiên định, Dịch Phàm tự nhiên biến thành bạn trai của cô.
Dịch Phàm nắm lấy tay cô, dẫn cô đi ra ngoài cổng đại học, cô đi theo sau anh, hình ảnh hệt như năm cao trung, khi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-luan-yeu-em/928353/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.