Vừa sợ bóng tối vừa sợ ma quỷ, cầu một nơi cư trú 
Cục thừa tiến vào, nhìn hai đôi giày trước giường, đưa đôi mắt tò mò ngâm cứu bóng lưng Mộ Chẩm Lưu thật lâu rồi mới gọi thiếu nữ tới hỏi thăm tình hình, sau đó thì nhẹ nhàng khép cửa lại. 
Mộ Chẩm Lưu đợi đến khi sau lưng hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa mới ngủ thiếp đi, lúc y tỉnh lại, ngoài phòng đã trang hoàng đèn hoa rực rỡ, âm thanh ca múa vang lên. Y ngồi dậy, đỡ đầu ngồi yên một lúc. Lúc bấy giờ, dòng người không ngừng đi lại ra vào Hương Mãn Viên, y mà ra ngoài nhất định sẽ thu hút sự chú ý của người khác. Thời Trang triều mới khai quốc, luật pháp vừa nghiêm minh lại chấp hành chặt chẽ, toàn bộ quan viên từ thất phẩm trở lên không được phép tới mấy chốn thanh lâu sở quán, người vi phạm nhẹ thì phạt gậy, nặng thì bị cách chức, mà giờ đây, luật vẫn còn đó, nhưng người tuân thủ thì đã ra đi. 
Hắn nhớ tới lời Cao Mạc từng nói sau một lần say rượu ngày xưa. 
“Thời Thái Tổ, kẻ làm quan nói năng khinh suất, liền phạt. Thời Thái Tông, dối trên gạt dưới, liền phạt. Thời Cao Tông, chuyên quyền ăn hối lộ, liền phạt. Thời Hiến tông, thông đồng với nước ngoài phản bội quốc gia, liền phạt. Tới ngày hôm nay, sợ là phải mưu nghịch phạm thượng mới phạt.” 
Y khẽ thở dài, vơ giày lên đi vào, sau khi đi vào thì phát hiện chân trái chật, chân phải rộng, vội cởi chiếc giày bên phải ra, mới phát hiện là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-kich/1017574/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.