Khi về đến nhà đã là đêm khuya, người đàn ông kia rất im lặng, Mạnh Huy liền đóng cửa phòng ngủ, cả không gian chìm vào yên tĩnh.
Vương Địch liên lạc lại, luôn miệng xin lỗi và nói với cô thực tập sinh đã đến thành phố S rồi, có thể bắt đầu công việc bất cứ lúc nào, còn bảo cô yên tâm, chàng thực tập sinh đó là sinh viên năm cuối khoa kiến trúc của học viện mỹ thuật, kỹ năng vẽ bằng tay của cậu ta rất tốt.
Mạnh Huy không có thời gian để mắng anh ta, cô nhanh chóng kết bạn wechat với thực tập sinh, lập tức gửi văn bản cơ bản và sơ đồ phân tích.
Vì biết trước sẽ có thực tập sinh giúp cô vẽ nên Mạnh Huy cố ý biên soạn sao cho ngắn gọn dễ hiểu nhất.
Sợ cậu ta gặp khó khăn nên cô đã chọn một phần đơn giản nhất để cậu ta vẽ thử.
Dù sao cậu ấy vẫn còn là sinh viên ở trường và chưa thực hiện dự án nào cả, cậu ta hỏi rất nhiều, Mạnh Huy không thể trả lời hết các câu hỏi nên đã gọi video để giải thích từng yêu cầu của dự án.
Sau khi nghe tiếng gõ cửa bên ngoài, Mạnh Huy nhấn nút tắt voice, tức giận nói lớn, "Em đang thay quần áo."
Cô bật lại voice và tiếp tục giải thích.
Chàng thực tập sinh thân thiết nói, "Chị Mạnh, chị đang ho nên không thể hút thuốc đâu. Nhà chị có la hán quả không? Ngày mai chúng ta gặp nhau ở đâu thế? Em sẽ mang cho chị hai quả."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-huy/2993541/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.